[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Như một tia sáng le lói xuyên qua bóng tối, trong vô thức Min Yoongi cảm nhận được hơi thở quen thuộc của một người không ngại cậu có bao nhiêu dơn bẩn cùng đáng xấu hổ, mạnh mẽ kéo cậu ra khỏi vực sâu không đáy.
  • Khi Min Yoongi tỉnh dậy cũng đã là buổi trưa của ba ngày sau, cậu dùng hết sức để mở hai mí mắt nặng trĩu, không may những giọt mồ hôi vương trên hàng mi liền rơi xuống khóe mắt, vừa chua vừa xót khiến cậu đành phải nhắm mặt lại.
  • Đột nhiên, một tông giọng dịu dàng trầm thấp của ai kia vang lên.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Được, cảm ơn
  • Park Jimin nói chuyện điện thoại, trước đó có cùng một công ty lớn làm về dược mỹ phẩm đàm phán, phần kế hoạch thị trường này sẽ hoàn toàn do bọn họ chịu trách nhiệm. Kết quả hôm nay đến lúc ký hợp đồng, giám đốc bên họ liền lập tức thay đổi thái độ ôn hòa và khiêm nhường trước đó, từ chối hắn không chút thương tiếc. Chuyện này chọc giận lòng kiêu ngạo của hắn, cho dù muốn trở mặt thì cũng phải đưa ra một lý do chứ, tại sao đôi bên đang tốt đẹp tự nhiên lại muốn rút lui?
  • Cuối cùng người giám đốc của bọn họ không chịu nổi sự quấy rối của Park Jimin, thành thật nói với hắn rằng bọn họ đã quyết định hợp tác với Borahae rồi.
  • Park Jimin trước đó còn không hiểu vì sao giám đốc đột nhiên nuốt lời, hóa ra là lý do không bao giờ nghĩ đến này, thế nhưng hắn vẫn không hiểu một chuyện, một công ty lớn như Borahae tại sao lại nổi hứng muốn hợp tác với một công ty nhỏ ít người biết như công ty dược mỹ phẩm này chứ?
  • Park Seojun cho rằng Park Jimin cũng sẽ tức giận giống mình, ai ngờ hắn ta lại chỉ bình thản lạnh lùng nói một câu cảm ơn không liên quan liền vội vã cúp máy.
  • Tại sao Borahae lại đổi mục tiêu sang công ty dược mỹ phẩm, Park Seojun chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng Park Jimin lại biết rất rõ, hắn chỉ không ngờ Jung Ho Seok lại hành động nhanh như vậy. Tuy nhiên, bên đối tác chỉ là một công ty nhỏ mà thôi, hắn vẫn chưa đủ sức mạnh để đấu lại Borahae hùng mạnh.
  • Park Jimin dường như không hề để việc đó trong lòng, hắn đến bên giường bệnh, duỗi tay chạm vào trán của Min Yoongi, cuối cùng cũng hạ sốt rồi.
  • Đôi môi khô khốc của Min Yoongi mấp máy trong vô thức, hành động nhỏ bé như vậy không qua được mắt hắn, hắn nhếch khóe môi, cúi người xuống, đặt một nụ hôn phớt giữa hai lông mày thanh tú, trong mắt đong đầy sự dịu dàng.
  • Đôi mắt của Min Yoongi vẫn nhắm nghiền, dường như cũng không định mở ra, hắn cũng để yên cho cậu tiếp tục giả vờ ngủ.
  • Khoảng 15 phút sau, Min Yoongi không nhịn nổi nữa đành mở mắt, đập vào mắt cậu đầu tiên là đôi mắt đen sâu thẳm của Park Jimin đang nhìn mình chằm chằm. Khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, cậu xấu hổ nghiêng đầu tránh đi, giả vờ như chưa thấy hắn.
  • Park Jimin cười khúc khích trước dáng vẻ giấu đầu hở đuôi của cậu, hắn đi rót một cốc nước ấm, sau đó ngồi bên mép giường bệnh rồi dịu dàng dìu cậu ngồi dậy. Hắn đưa cốc nước ấm đến bên môi cậu, giọng điệu chiều chuộng giống như đang dỗ dành trẻ con.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Bé ngoan, cổ khô lắm rồi đúng không?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Em mau uống đi
  • Quả thật Min Yoongi đang khát muốn chết, nên cậu cũng không định từ chối ly nước mà hắn đưa cho. Bởi vì vừa trải qua một trận ốm nặng, cơ thể đổ mồ hôi nhiều nên bây giờ rất cần bổ sung thêm nước, cậu nhanh chóng giật lấy cốc nước uống từng ngụm to.
  • Park Jimin sợ cậu uống quá nhanh sẽ bị sặc, không ngừng nhắc nhở.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Uống từ từ thôi, không ai cướp của em đâu mà
  • Uống nước xong, đôi môi khô khốc của Trương Mẫn Nhi cuối cùng cũng trở về với sắc hồng mọng nước ngày nào. Lục Dương nhìn thấy trong lòng liền cảm thấy ngứa ngáy không thôi, nhanh chóng cất cốc nước trở về đầu tủ. Một tay siết lấy eo để cô dựa vào ngực hắn, tay còn lại giữ lấy lưng cô, chuẩn xác đáp một nụ hôn sâu ướt át.
  • Đầu lưỡi của Lục Dương cẩn thận liếm mút hình dáng đôi môi, sau đó mạnh mẽ cạy hai phiến môi của Min Yoongi hé mở xông vào, khoang miệng nóng ướt nhạy cảm liền bị liếm đến mức phát ra tiếng nước mờ ám.
14
Chương 125: Chơi xấu